Djokovic cám ơn 'mẹ quần vợt' sau khi đoạt Grand Slam thứ 23
Djokovic, người đã giành được danh hiệu lớn thứ 23 tại Giải Pháp mở rộng, lớn lên ở Serbia bị chiến tranh tàn phá trước khi chuyển đến học viện của Niki Pilic ở Munich (Đức) vào năm 1999.
Sau khi giành chức vô địch Grand Slam thứ 23 trong sự nghiệp, Djokovic đã kể lại với các nhà báo về tuổi thơ cơ cực của anh.
Trả lời phỏng vấn hãng tin Reuters, Djokovic cho biết: "Sự trưởng thành của tôi có lẽ khác với hầu hết các tay vợt khác cùng thế hệ với tôi. Khi tôi mới 4, 5 tuổi, đất nước của tôi phải trải qua vài cuộc chiến và Serbia cũng bị cấm vận.
Tôi không thể tham dự những giải đấu dành cho lứa tuổi thiếu niên. Có rất nhiều nghịch cảnh và đó là khoảng thời gian rất khó khăn đối với mọi người ở đất nước tôi. Gia đình tôi có ngân sách rất eo hẹp.
Nhưng bố mẹ tôi vẫn quyết định ủng hộ ước mơ của tôi, đó là trở thành một vận động viên quần vợt chuyên nghiệp và hy vọng vô địch Wimbledon, rồi trở thành số một thế giới".
Người cố vấn quan trọng nhất sự nghiệp Djokovic
Trong chiến tích vĩ đại của mình, Djokovic cảm ơn cựu tay vợt nữ người Serbia Jelena Gencic, người mà anh gọi là "mẹ quần vợt.
Anh kể: "Bà ấy (Jelena Gencic) đã qua đời khoảng 10 năm trước, nhưng bà ấy là người có ảnh hưởng vô cùng lớn đối với tôi, cả trong và ngoài sân đấu.
Bà ấy là một cố vấn thực sự. Và bà ấy đã dành rất nhiều thời gian với tôi, kể cả khi chúng tôi không tập luyện trên sân.
Tôi thường đến nhà bà ấy và chúng tôi đã làm nhiều cách khác nhau để định hình tâm trí tôi với tư cách là một con người, đồng thời cũng là một tay vợt chuyên nghiệp. Bà ấy là mẹ quần vợt của tôi. Bà ấy sẽ luôn ở trong tâm trí tôi".
Djokovic cũng gửi lời cảm ơn đến cha mẹ ruột của anh là Srdan và Dijana vì họ đã đặt niềm tin tuyệt đối vào anh.
Tay vợt vĩ đại chia sẻ: "Mẹ tôi là một trụ cột gia đình. Bà là một người phụ nữ đáng kinh ngạc, người đã giữ cả gia đình bên nhau trong những thời khắc khó khăn nhất.
Cha tôi là động lực phi thường của gia đình, người đã truyền cho tôi sức mạnh niềm tin và suy nghĩ tích cực. Ông ấy chưa bao giờ chơi quần vợt.
Nhà tôi cũng không ai chơi quần vợt nên ông ấy phải nhờ những chuyên gia, những người am hiểu lĩnh vực này để giúp tôi.
Tất nhiên ông ấy và mẹ tôi đã phải trải qua rất nhiều khó khăn, về tài chính, tình cảm, dù thế nào đi nữa họ cũng luôn ủng hộ tôi. Vì vậy, tôi không quên điều đó. Tôi thực sự mang nó trong tim".
No comments